Kết quả tìm kiếm cho "nhổ răng khôn"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 377
Răng khôn là những chiếc răng mọc cuối cùng trên cung hàm. Chúng thường mang lại nhiều phiền toái hơn là lợi ích. Nếu răng khôn mọc lệch, mọc ngầm hoặc không được chăm sóc đúng cách sẽ gây ra nhiều vấn đề nghiêm trọng đến sức khỏe răng miệng.
Cách đây vài chục năm, quê tôi chưa có điện đường. Điện thắp trong nhà cũng chỉ là những bóng đèn sợi tóc với ánh sáng tù mù, yếu ớt. Tối tối, lũ trẻ con chúng tôi thường rủ nhau chơi trốn tìm.
Là người miền Nam thăm Hà Nội, chúng tôi cảm nhận được niềm tự hào khi đứng trên đất tổ cha ông. Đến với thủ đô 36 phố phường, chúng tôi nhớ mãi chuyến viếng Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh và những công trình lịch sử mang đậm dấu ấn ngàn năm của đất kinh kỳ.
Với người dân xã Vĩnh Phú (huyện Thoại Sơn), Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng là một nhân cách lớn, một nhà lãnh đạo vì nước, vì dân và là một người giản dị, khiêm nhường, gần gũi.
Ðồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng kính mến từ trần là một mất mát to lớn của toàn Ðảng, toàn dân, toàn quân ta và cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài; là niềm tiếc thương khôn xiết đối với bạn bè quốc tế. Gia đình đồng chí mất đi một người thân rất đỗi yêu thương, không gì có thể bù đắp nổi.
Thao thấy vui vui và chợt nhận ra, hình như không phải nhà phố là phải kín bưng, muốn mở hay không rõ ràng ở lòng mình.
Cách đây 5 năm, chồng tôi đã ra đi sau một thời gian chiến đấu với bệnh tật. Dù gia đình có sự chuẩn bị về tâm lý, sự ra đi của anh vẫn là một cú sốc lớn với tôi...
Chiều 15/7, Tòa án Nhân dân tỉnh An Giang tiếp tục phiên xét xử 23 bị cáo, là các cựu Phó Chủ tịch UBND huyện Chợ Mới, cùng nhiều công chức huyện về tội: “Tham ô tài sản", "Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng", "Mua, bán trái phép hóa đơn”.
Qua bao mùa nước nổi trên dòng Mekong hùng vĩ, chú I Sa (65 tuổi, ngụ khóm Hà Bao 1, thị trấn Đa Phước, huyện An Phú, tỉnh An Giang) đều lưu lại mực nước lũ dưới sàn nhà của mình. Mỗi khi, du khách tham quan thánh đường Darul Eih San soi bóng bên dòng sông Hậu sẽ biết được mùa nước nổi lên, xuống từng năm.
Năm ấy cả xóm có một cái ti vi của nhà ông Lẫm. Nhà giàu có nhìn từ xa đã biết bởi cây tre đực dựng đứng như cây nêu, chỉ khác là thay vì cành tre là cái vành xe đạp bị cưa đứt một đoạn.
Có một đội thiện nguyện sống cho mình vào ban ngày, cho mọi người vào ban đêm. Họ rong ruổi khắp nẻo đường từ phố thị đến làng quê biên giới, mang lại chút bình yên, sự giúp đỡ quý giá đối với người lỡ đường.
Chạng vạng hôm ấy, dường như sông cũng khóc. Anh tôi đã mãi mãi ký gửi giấc mơ của mình cho dòng sông, những giấc mơ dằng dặc vô tận…